Nhà văn Hans Christian Anderson từng kể một câu chuyện về một vị hoàng đế bị lừa dối và lừa dối bản thân đến mức trần truồng bước xuống phố. Trong thời đại ngày nay, tôi hình dung cuộc dạo chơi của nhà vua trên truyền hình đang được truyền hình. Các thần dân của vị vua khỏa thân sau đó sẽ tranh luận với nhau trên Facebook xem họ đã nhìn thấy bộ quần áo cụ thể đó chưa.
Trong ‘cuộc chiến’ tranh luận, thường ai cũng cho mình đúng, mình đúng – Ảnh minh họa: Shutterstock
|
Trong công việc Quần áo mới của hoàng đế, nhà văn Hans Christian Anderson kể câu chuyện về một vị hoàng đế say mê quần áo mới. Một ngày nọ, hai kẻ lừa đảo đến cung điện khoe khoang rằng họ có thể dệt những bộ quần áo đẹp nhất thế giới, đặc biệt là vì nó có đặc điểm mà những kẻ xu nịnh và những kẻ ngu ngốc sẽ không thể nhìn thấy. Vì vậy, vàng bạc trong kho của nhà vua đã bị đổ hết vào tay hai tên lừa đảo giả vờ làm việc cực nhọc hàng tháng trời trên khung cửi trống không, và tất cả các triều thần, tất cả thần dân của nhà vua và chính nhà vua đều bị lừa. . Không ai dám nói rằng họ không thể nhìn thấy một mảnh vải. Và nhà vua, trong khi trịnh trọng mặc bộ quần áo mới của mình, thực sự đang cởi quần áo. Chỉ đến khi một em bé hét lên “nhà vua cởi trần” thì nhiều người mới ngỡ ngàng nhận ra sự thật.
Trong thời đại ngày nay, tôi hình dung cuộc dạo chơi của nhà vua trên truyền hình đang được truyền hình. Các thần dân của vị vua khỏa thân sau đó sẽ tranh luận với nhau trên Facebook xem họ đã nhìn thấy bộ quần áo cụ thể đó chưa.
Cuộc tranh luận có lẽ sẽ diễn ra như thế này:
MỘT: Trời ơi, vua mặc vest đẹp quá. Đường chỉ thêu lấp lánh. Tôi đã khóc khi nhìn thấy nhà vua.
B: Ai nói tôi có thể không tin, nhưng A nói tôi tin một trăm phần trăm. Bởi vì tôi đã biết A hàng trăm năm rồi. Anh ấy là một người rất đáng tin cậy. Cố lên nhé, anh sẽ luôn ủng hộ em.
MỘT: Ôi, vua trần truồng.
C: Aha, tôi thấy mông của nhà vua. Nhà vua thực sự trần truồng, các bạn.
E: Đồ khốn, tao ghét mày nhất. Hãy tiếp tục và chạm vào nhà vua trước khi bạn nói. Tôi tin tưởng các thợ may. Các bạn rất tuyệt. Quần áo rất tuyệt.
D: Ôi chúa ơi, tôi có thể nhìn thấy phía đối diện mông của nhà vua. Hahaha.
H: Tôi ghét những kẻ này. Bạn có muốn hạ bệ nhà vua? Các người không có não, không có trái tim. Nhà vua đã đối xử tốt với bạn như thế nào trước đây? Tôi ước tất cả những kẻ này chết.
TÔI: Anh A, có sao đâu, chúng ta ngồi phòng máy lạnh xem tivi. Họ không biết cảm lạnh là gì. Tôi chắc rằng rất nhiều chàng trai thậm chí còn không biết mặc quần áo mà không mặc quần áo là như thế nào. Không như các anh chị, hồi lớp 8, tôi còn chưa biết quần áo mới là gì. Tất cả quần áo dư thừa của bạn được ném ra ngoài. Những đứa lớn lên bằng sữa, ăn cả củ sâm, biết mẹ bảo gì, mặc toàn quần áo hàng hiệu, mới biết đói là như thế nào. Hãy giỏi chịu đói và chịu rét như chúng tôi.
G: Tôi rất hoang mang. Tôi cố nhìn kỹ thì thấy hai chân của nhà vua cũng như một số bộ phận khác có rất nhiều lông.
Nhưng ngực của nhà vua là rất mở. Có phải nhà vua thực sự trần trụi không, thưa các chị em?
MỘT: Tôi khẳng định nhà vua không khỏa thân. Nhà vua mặc quần áo rất sặc sỡ. Bậc thầy của Bạn thân nhất của tôi cái gì cũng biết có nói thế này: “Theo kiến thức 40 năm về thực vật học của tôi, nhà vua chắc chắn không khỏa thân. Tôi đã từng đến Châu Phi, Châu Úc và Châu Đại Dương và tôi chưa bao giờ nhìn thấy một vị vua khỏa thân.”
E: Cảm ơn anh A. Anh là một con người vĩ đại, một nhân cách lớn mà chúng em luôn học tập và noi theo.
H: Nếu vua mặc quần, sao tôi không nhìn thấy cả mông của ngài? Tôi cũng không thấy một mảnh vải nào trên toàn thân của nhà vua. Làm ơn hãy trả lời.
MỘT: Trong khi cả vương quốc đang cùng nhau may áo cho vua, hàng triệu trái tim đang thổn thức với từng đường kim mũi chỉ thì vẫn có một lũ anh hùng bàn phím mặt dày như thế này. Chính vì những người như bạn mà đất nước chúng tôi đã không giành được giải thưởng cho bộ veston đẹp nhất hành tinh.
G: Các anh chị chém mạnh tay quá. Tôi nghĩ vua cởi trần hay mặc quần cũng không sao, mục đích là vua đi ngoài đường và tôi nhìn thấy mặt vua. Nhà vua đẹp trai quá. Vì vậy, mặc quần hay không mặc quần vẫn ổn.
\N
K: Tôi đã là người giữ tủ quần áo của nhà vua trong hàng trăm năm, và chưa một ngày nào trôi qua mà tôi không nhìn thấy anh ta khỏa thân. Xin nhắc lại, tôi có hàng trăm năm kinh nghiệm về quần áo. Mở tủ quần áo của tôi cho những người trong phòng máy lạnh, xin vui lòng. Đây, đây, đây, có hàng trăm bộ quần áo như thế này do tôi tự làm. Sao dám bảo vua cởi truồng? Nhiều quần áo như vậy mà bạn vẫn chưa mặc gì, hãy quay lại học logic đi, hahaha.
H: Anh ấy nói với tôi chính xác những gì anh ấy muốn nói. Đó là những gì tôi nghĩ, nhưng tôi không biết làm thế nào để nói điều đó. Cảm ơn bạn. Tôi đã yêu em mất rồi.
Ô: Anh cũng yêu em. Tôi ngưỡng mộ các bạn rất nhiều. Khi nào bạn sẽ mở tủ quần áo đó cho tôi xem một lần nữa?
L: Nhìn hai anh thợ may đẹp trai này dám gọi người ta là lừa đảo. Tôi không biết mắt và mũi của họ ở đâu hoặc họ mù hết rồi. Ôi cuộc đời thiếu niềm tin! (Biểu tượng chán).
M: Tôi sống gần hai người họ. Hai người họ hát rất hay, và họ còn trồng hoa trong vườn nữa. Trời ơi nghe họ hát là chết đứng luôn (icon phấn khích). Tôi đồng ý với bạn, người hát hay và yêu hoa không thể là kẻ lừa đảo.
N: Xã hội này như thế nào? Có một cuộc suy thoái nghiêm trọng. Hàng triệu người thấy y phục của vua rực rỡ đến nỗi họ dám nói rằng vua ở trần. Bạn có quá hạnh phúc để phát điên? Hàng triệu người ngoài kia không có quần áo để mặc. Có giỏi thì bảo người ta cởi ra, người ta không đánh đâu. Thằng béo!
P: Có gì sai khi người ta may quần áo cho nhà vua? Không biết các bạn đã bao giờ ngồi may chưa? Người ta chặt chân đi may quần áo, cái gì cũng tốt, thêm tiền mua hộp sữa cho con cũng được. Không biết các bạn có để con mình ngồi như vậy không? Đi tìm cái gì có ích cho xã hội.
S: Tôi không thể nói rằng tôi đã may tất cả quần áo trên thế giới nhưng dấu tay của tôi đã có trên tất cả quần áo ở đây, ở đây và ở đây. Tôi đã từng thấy những bộ quần áo được may rất khó khăn, người thợ may ngủ thiếp đi trong khi cây kim vẫn còn mắc kẹt trong tay. Do đó, tôi xác nhận vụ kiện là có thật.
T: Tất cả những cái giá rẻ. Cứ may đi rồi sẽ biết.
S: Thưa ông, chúng tôi là chủ một tiệm may và chúng tôi đang trả tiền cho ông để may. Nếu chúng ta tranh giành may vá của bạn, bạn đã chết đói từ lâu rồi.
bạn: Một góc nhìn khác: Dù có mặc vest hay không, nhà vua vẫn bước đi. Bước đi của nhà vua là mục tiêu cuối cùng, một điều tốt và thông minh nên làm.
Thợ may: Chúng tôi thề chúng tôi làm quần áo thật. Chúng tôi không có may mắn thực sự. Rõ ràng là chúng tôi đã may mắn. Ai không tin sẽ không thấy là chúng tôi may mắn. Ta ăn gian mà triều thần để yên? Rõ ràng, điều này nhằm xúc phạm các vị thần.
V: Xin hỏi vua mặc quần áo sao tôi không thấy mông vua?
bạn: Ngay cả khi bạn hỏi, bạn có thể hỏi. Câu hỏi không logic chút nào. Nhà vua có cởi trần ra ngoài đường không? Đây là vua, không phải những kẻ vu khống các bạn thích cởi và cởi.
Z: Ngay từ đầu tôi đã bị sốc khi có người dám nói nhà vua khỏa thân. Những gì họ nói thật máu lạnh, thật vô cảm. Đại vương không hổ thẹn sao? Chúng ta thử khỏa thân được không?
W: Ném đá thợ may như vậy, bạn có thương xót không? Họ phải làm việc cật lực để kiếm tiền nuôi con. Nhưng con của họ vẫn còn nhỏ. Lương tâm của bạn ở đâu? Trái tim của bạn đi đâu mà không biết làm thế nào để thương hại cho họ? Nhưng những người này làm gì có lương tâm và trái tim!
Y: Tôi tin bộ trang phục là có thật vì nó có thật. Có phải những người thợ may đã dệt không khí trong vài tháng qua? Vui. Chắc chắn là có thật.
Trên đây tôi đã nhắc lại hoàn toàn những tranh luận có thật trên mạng xã hội, chỉ thay đổi một số từ ngữ cho phù hợp với chủ đề trang phục mới của nhà vua. Bạn có cảm thấy quen thuộc không?
*Bài viết thể hiện văn phong và góc nhìn của tác giả, một nhà báo tại TP.HCM.