Về vụ việc người dân chỉ trích Chủ tịch tỉnh An Giang trên Facebook, đại biểu Dương Trung Quốc cho rằng khen hay chê lãnh đạo là quyền của người dân, không thể coi là “vu khống” rồi dùng quyền lực để kiểm soát tình hình. sức ép.
Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc (Đồng Nai) trả lời báo chí sáng 20-11 – Ảnh: Ngọc Thắng
|
Đây là quan điểm của đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc (Đồng Nai) khi trao đổi với báo chí bên hành lang kỳ họp Quốc hội sáng nay 20/11 về vụ “bị phạt vì chê Chủ tịch kênh Kiệu” của tỉnh. . gây ồn ào dư luận mấy ngày qua.
* Ông nghĩ sao về việc lãnh đạo các bộ, ngành, địa phương khi nhậm chức thường có những tuyên bố hoặc hành động rất quyết liệt, nhận được sự ủng hộ của dư luận. Nhưng khi kết thúc nhiệm kỳ lại có những chuyện rất buồn như việc bổ nhiệm hàng loạt trước tuổi nghỉ hưu?
Tôi cho rằng lời cảnh báo của ông Lê Như Tiến (Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa – Giáo dục – Thanh niên – Nhi đồng của Quốc hội – PV) là rất đúng. Hiện tượng đó đã có từ lâu và chúng ta phải có biện pháp ngăn chặn bằng pháp luật. Chẳng hạn, cần quy định trước khi nghỉ hưu không được bổ nhiệm, việc bổ nhiệm phải đúng pháp luật…
Chuyện bổ nhiệm ồ ạt số lượng lớn, rồi đưa ra các biến thể như “hàm” trưởng phòng, phó vụ trưởng chẳng hạn, đang đè nặng lên ngân sách nhà nước và để lại hệ lụy khó xử lý về sau về nhân sự. . Những việc này người thường đều biết, làm sao những người đứng đầu có trách nhiệm lại không biết. Vấn đề là chúng ta đã để nó diễn ra trong một thời gian dài.
* Ở các nước, lãnh đạo để lại dấu ấn cá nhân rất lớn, nhưng ở Việt Nam chưa thấy điều này. Bạn nghĩ gì về điều này?
Ở Việt Nam, do cơ chế lãnh đạo tập thể nên mất đi câu chuyện về dấu ấn cá nhân, thậm chí là phong cách cá nhân. Nhưng cũng có trường hợp như ông Nguyễn Bá Thanh, qua đời nhưng đã để lại một phong cách lãnh đạo được nhiều người đánh giá cao. Tại sao không phải mọi nhà lãnh đạo đều có thể tạo ra điều đó? Tôi nghĩ điều đó rất quan trọng. Đừng nhân danh chống chủ nghĩa cá nhân. Người ta vẫn nói vui là trách nhiệm của tập thể, còn quyền lợi là của cá nhân.
* Theo ông, làm thế nào để có thể tạo ra điều đó?
Ở nhiều nước, nếu có vấn đề gì xảy ra thì quan chức đó phải chịu trách nhiệm đến cùng. Hồi tưởng là rất quan trọng. Thứ hai là dư luận. Trong vụ việc ở An Giang vừa qua, chỉ một ý kiến của người dân đã trở thành một cách xử lý không thể chấp nhận được. Dư luận như người xưa có câu “bia đá, bia miệng”. Những câu chuyện như vậy sẽ góp phần tích cực vào việc điều chỉnh nhận thức xã hội và trách nhiệm xã hội.
\N
Không dùng sức mạnh đàn áp
* Trong vụ việc ở An Giang vừa qua, khi người dân vừa “chê” lãnh đạo thì ông đã bị xử lý. Bạn có sợ nó sẽ tiếp tục? Vụ việc này có phải là một ví dụ về lạm dụng quyền lực không?
Từ hiện tượng này, các cơ quan có trách nhiệm phải vào cuộc, nếu không sẽ rất nguy hiểm. Tôi nhớ Bác Hồ đã từng có một định nghĩa rất giản dị về dân chủ, đó là “Dân chủ là làm sao cho dân mở miệng”. Dân không được mở miệng, nguy hiểm hơn là dân không cần mở miệng nữa thì chúng ta mất nguồn lực quan trọng cho thể chế. Vì vậy, cần phải vào cuộc để xử lý nghiêm minh, công bằng và bỏ quy định có thể có hoặc không được “viết” về mối quan hệ giữa lãnh đạo với nhân dân.
* Trong vụ việc ở An Giang, chính quyền địa phương dường như chưa dựa vào luật mà dùng các công cụ khác để xử lý “vi phạm”. Bạn có nghĩ rằng có một cách để ngăn chặn những câu chuyện tương tự như thế này?
Xử lý phải theo pháp luật. Nếu tôi nhớ không lầm thì nhận xét đó không phải là vu khống mà chỉ là một nhận xét mang tính chất tình cảm. Họ chê bạn đẹp hay bạn xấu, đó là quyền của người ta. Tại sao lại gắn đó với lý do “sắp đại hội đảng” để xử lý. Lẽ ra nó phải được xem như chính thuốc thử. Nếu đa số không đồng ý với những ý kiến đó, thì đó là có lợi cho người lãnh đạo. Đàn áp bất hợp pháp không nên được sử dụng.
* Trong văn hóa Việt Nam, việc người dân “bôi nhọ” quan chức dường như ít được nói đến công khai, thậm chí còn bị coi là điều cấm kỵ. Theo ông, nên nhìn vụ “phê” lãnh đạo ở An Giang như thế nào?
Đây là vấn đề của Hiến pháp và pháp luật. Chưa kể “cán bộ là đầy tớ của dân”. Đây cũng là cơ hội để chúng ta điều chỉnh nhận thức xã hội về pháp luật. Trong một xã hội dân sự, đó là quyền đương nhiên, tất nhiên lời nói có thể coi là khiếm nhã, nhưng không thể nói là vu khống, vì đó là ý kiến của người dân. Đặc biệt là trực tuyến.
Theo tôi, nên xem đây là vấn đề giáo dục nhiều hơn, mọi người cần lịch sự trong ứng xử xã hội và đặc biệt khi thể hiện bản thân trên mạng càng cần thận trọng, bởi có thể có những tác động khôn lường. Đây cũng là một hiện tượng cần được quan tâm để góp phần điều chỉnh chung các quan hệ xã hội cũng như quan hệ giữa lãnh đạo với nhân dân. Khi chúng ta đang kêu gọi làm việc gần dân, nghe dân nói mà các anh làm như vậy là không đúng.